Với hành trang trống rỗng, em cất bước xuống con dốc Khi ngoảnh đầu lại, chỉ thấy mái nhà đỏ phía xa xăm Ngày hôm nay, em sẽ rời khỏi căn nhà trên ngọn đồi này em lúc nào cũng như thế này, và mãi mãi về sau vẫn như vậy Giống như một cơn ban mai lộng gió, chắc chắn em sẽ vút bay cùng ngọn gió ấy
Đôi tay em đã nắm được mọi thứ, và cũng đã mất đi tất cả Giữa những ngón tay em , kí ức đang tuôn trào Và trái tim em dừng lại ở nơi này Vì thế một lần nữa em lại cất bước ra đi
Đôi tay em đã nắm lấy mọi thứ, và cũng đã mất đi mọi thứ Chỉ để lại đây một trang giấy trắng Nhưng ngọn lửa hi vọng trong trái tim em luôn tỏa sáng
Tại sao, đó là một câu hỏi khó trả lời, ngày mà người quan trọng nhất bỏ đi, ước mơ em tan vỡ Bên kia bức tường, là khung cảnh em chưa bao giờ được thấy Em sẽ không u sầu Giờ đây khi loài chim di trú đang khép cánh mơ màng, bình minh của ngày mai đang tới Không hề lo nghĩ, chúng tung cánh bay về nơi xa xăm
Liệu trải qua bao lần nữa, con người mới có được hạnh phúc Giờ đây em vẫy chào tạm biệt những con người thân quen Và ở thành phố mà em đang đến Tin chắc rằng chúng ta sẽ gặp lại nhau
Đôi tay em đã nắm lấy mọi thứ, và cũng đã mất đi mọi thứ Chỉ để lại một trang giấy trắng Nhưng ngọn lửa hi vọng trong trái tim em luôn tỏa sáng
Dù cho điều đó là đúng hay sai, giờ đây em đã hiều ra được Và em cất bước đi dưới ánh mặt trời với đôi tay vẫy chào
Đôi tay em đã nắm được mọi thứ, và cũng đã mất đi tất cả Giữa những ngón tay em, kí ức đang tuôn trào Nhưng trái tim em dừng lại ở nơi này Vì thế một lần nữa em cất bước đi
Đôi tay em đã nắm lấy mọi thứ, và cũng đã mất đi mọi thứ Chỉ để lại một trang giấy trắng Nhưng ngọn lửa hi vọng trong trái tim em luôn tỏa sáng
* Viết tiếng Việt có dấu, là tôn trọng người đọc. * Chia sẻ bài sưu tầm có ghi rõ nguồn, là tôn trọng người viết. * Thực hiện những điều trên, là tôn trọng chính mình.