Tiêu đề: truyện cổ tích được lưu truyền lâu dài về một lâu đài đầy quỷ XD
First topic message reminder :
Khi mọi người vô cái pic này thì..... lừa đảo đấy thật ra nó chỉ đơn thuần là kể một số câu chuyện vui mà lam bịa ra tóm lại là truyện hư cấu
Chương 0 : Những ngày đầu
Spoiler:
Trong suốt 300 năm liên tiếp những cuộc xung đột giữa người và quỷ diễn ra, con người đoàn kết với nhau cùng tiêu diệt loài quỷ mà quỷ thì toàn đánh lẻ nên số lượng cứ dần bị rút ngắn
Thời đó, có một nữ quỷ cực kì xinh đẹp tên mitxink đã đứng lên kêu gọi toàn bộ loài quỷ thành lập ra một liên minh, một đất nước chỉ dành cho quỷ, và nửa tiếng sau, thành viên đầu tiên (một zombie) tên ptngan1311 đã xuất hiện
Suốt một tuần sau đó, những thành viên đầu tiên trong toàn thể loài quỷ cũng sôi nổi gia nhập. Tuy nhiên, phạm vi hoạt động vẫn coàn nho nhỏ (lúc đấy sinh hoạt trong forum khác), thế là anh giai của mitxink - min quần đỏ đã lấy tiền túi (thật ra là free ) của mình ra để xây dựng một lâu đài dành riêng cho em gái pé nhỏ của mềnh. (Lam thấy hai ngừi nì là hai anh em thì hợp hơn, chứ thật ra không có phải đâu nhá)
Vậy là lâu đài có một nữ chúa quỷ và một vị vua quần đỏ .
chương 1 : Lâu đài mục nát
Spoiler:
- Hộc hộc - Này - ? ... hộc ha a - Sao ngươi leo chậm thế ? - ha ... aa haa... là ta ... đâu phải ... ngươi - Ngươi nói gì cơ ? - Ta không ... quỷ thần ... gì ... mà ... ngươi - ? O.O - Ta là CON NGƯỜI, ta không thể bay lơ lửng như ngươi được !!! - bực - Hmmmm ... Vậy thì ta sẽ đưa người lên - Nắm tay và bay vụt lên
Hai người họ bay vút vào không trung ....
Quay lại 4h trước :
- Ngươi là ai ? - Ta là quỷ - Sao ngươi lại tìm ta ? - Ta nghĩ ngươi sẽ giúp ta - Tại sao ta lại phải giúp ngươi ? - Ta không biết - ="= !!! - O.O ???
...
- Đây là mơ, phải không ? - tự véo má mình
Đau quá ... không phải mơ ... vậy thì làm sao nó lại gặp được một con quỷ ?
- Sao ngươi giống những người khác quá vậy ? - Những người khác ? Ý cô là sao ? - Cũng là con người, giống cậu ... mà thôi ... chúng ta nên nhanh lên
Trở lại hiện tại : - Aaaaaaaaaaaaah, cô điên àh !!! - nó hét lên
Cô ta cuối cùng cũng thả tay nó ra và đáp xuống. Nó rớt cái bịch đến là đau, mặt cau có và cố gắng gặng hỏi một số thông tin hữu ích :
- Thế ... chính xác là tôi phải làm gì để giúp cô ?
Cô ta im lặng, ngước nhìn lên pháo đài nhỏ hoang tàn và đổ nát, rồi nắm tay nó bước vào lâu đài đó ...
Sau một hồi đi loanh quanh, con quỷ dẫn nó tới một căn phòng có cánh cửa rất lớn.
- Đây rồi ... - cô ta quay sang nó - Đây sẽ là giờ phút trọng đại nhất đời cậu đấy - ????
Kẹt ẹt tttttttt
Đó là một người phụ ... không, một cô gái xinh đẹp nhất mà nó từng được gặp Cô gái đó nằm trên một tảng băng lớn, nó toát ra hơi lạnh khủng khiếp, có lẽ nhiệt độ phòng phải xuống đến -2 độ C, nó khum người lại, co ro khúm núm, khác hẳn với cô ta. Cô ta bước đi như thể điều đó chỉ là chuyện bình thường, tiến đến gần cái tảng băng vĩ đại ấy :
- Hôn cô ấy đi - cô ta thản nhiên - C... cá ... cái gì cơ ??? - nó hét lên, nó chẳng hiểu mô tê gì cả. Bỗng nhiên một sáng ngủ dậy, mắt nhắm mắt mở thì chình ình một con quỷ đang lơ lửng trên đầu, bị đe dọa cả mạng sống rồi thì bị lôi qua một cái cổng đen ngòm và cuối cùng thì đáp xuống đây và phải hôn một người không quen biết ??? - Hôn đi - cô gườm gườm nhìn nó, ánh nhìn "không làm là chết" của cô ta thật sự rất đáng sợ =.="
Cuối cùng, nó cúi xuống, và ....
Phập
Ể ... nó cảm thấy có gì đó nhói nhói, và âm ấm ở cổ... Như có gì đó bị hút ra ấy
Có tiếng người nheo nhéo bên tai nó, thật khó chịu, Nó rúc vào trong, và thấy ấm hơn ...
...
- Dậy ngay !!! Tên điên kia !!!
Bốp
Nó nhận ra mình bị đá bay ra và đang úp mặt xuống đất =.=". Gượng người ngồi dậy, nó quay lại hỏi :
- Hmmm... chuyện gì thế ?
Nó nhận ra không chỉ có cô ta ngồi đó, mà còn có cả một cô gái lúc nãy nó hôn. Mặt nó nóng ran ...
- Chào
Nó nghĩ đầu mình lúc này đang xì khói vì độ moe của cổ, à không, của ẻm... mà khoan, cô ấy mấy tuổi nhỉ ?
- Chào - chết tiệt ! đó không phải điều nó định nói, mà nó định nói gì nhỉ ? nói gì bây giờ ?
... hai người nhìn nhau
- Em xinh quá ... - trời ơi nó hớ rồi - ??? - ẻm ngớ người ra, rồi cười hì hì ( aaaaaaaaaaaaaaaaaah XD ) - Mà ... đây là đâu ? - Nó dò hỏi - Ngôi làng dưới chân núi, vì lâu đài đã sập, ta phải di tản khỏi thế giới quỷ vài ngày để tìm lại mọi người ... - Cô ta ngắt lời nó, nhìn nó với ánh mắt đáng sợ hơn cả trước, có lẽ là ánh mắt " đừng có nhìn ẻm kia như thế " - Vậy ... tóm lại hai người tên gì ? đến từ đâu ? - Em là mitxink ( , nghĩ cái tên gì kêu kêu đê ), chúa quỷ. Em ngủ chắc cũng khoảng hơn 200 năm mất rồi Ó.Ò ... - Còn đó là ... ? - nó chỉ về hướng cô ta - Đó là Myst Vearn - cười cười - con quỷ em phải cất công lắm mới thuyết phục nó trở thành người hầu riêng của em, rồi sau đó ... Mà anh tên gì ? - Anh là **** ( chưa nghĩ ra hụ hụ ), một học sinh .... mà khi nào anh mới được quay về nhà ? - Không ... - mit lại cười, nhưng nó có cảm giác bất an - vì anh đã gọi em dậy.... anh là thức ăn của em
Hả ??? Ó.Ó
Chương 2 : Những người khác
Spoiler:
Hmm ... vậy là cái hình ảnh một cô gái xinh đẹp hiền dịu tên mitxink bị đập tan khỏi đầu nó. Thay vào đó là một con vampire mạnh kinh khủng + khát máu ...
- Đơn giản, để giảm số lượng nạn nhân của vampire, quỷ, sinh vật huyền thoại, bla bla ... Vài trăm năm trước có một khế ước mới giữa con người và giới quỷ ... - Vearn khoa tay múa chân - Đó là khế ước "Thế thân", theo như khế ước, để tránh số lượng lớn người bị giết, ăn linh hồn , v ..v ... thì chỉ có người tạo khế ước với sinh vật huyền thoại đó bị trở thành con mồi ... mà không may, người đó là cậu - *chỉ* - Vậy, tức là ... - Không thể chạy trốn, không thể tự sát, người luôn luôn phải ở bên sinh vật huyền thoại cho dù chúng xuống tới địa ngục hay bị trừng phạt trong ngục tối ... đó là số phận duy nhất của người tạo khế ước - Mà ... chúng ta đã nhảy thời gian tới năm bao nhiêu ? - Hỏi trời ấy, tóm lại là xưa xưa lắm rồi - Hmm ... thế ... anh là ai ? - Nó hướng đôi mắt mình nhìn chòng chọc vào người vừa bước vào và ba hoa một lúc về cái khế ước gì gì đó - drakag6n - cúi đầu chào - hân hạnh được gặp cậu học sinh **** - Làm sao anh biết tên tôi ? - Hắn thì cái gì chẳng biết - mit xen vào, ra vẻ bực mình lắm, và cô nàng kéo tay g6n ra ngoài
Khi hai người đi hẳn, Vearn mới cất tiếng :
- drakag6n, một trong những kẻ rời bỏ lâu đài trước cả khi ngài bước vào giấc ngủ, và giờ thì là một gã nông dân có vợ con, chẹp - ??? - Thì gã đó đó, chúng ta đang ở nhờ nhà hắn =3=
mit và g6n quay lại, bảo chúng tôi chuẩn bị hành lí để rời khỏi ngôi làng ... Hành lí cũng không nhiều lắm, chỉ có hai ba bộ quần áo và thức ăn ... mà khoan.. sao nó lại phải mang hành lí
Clọc clọc clọc ... Tiếng xe ngựa kêu trên con đường mòn trong khu rừng đầy sương ... làm nó nhớ tới núi Phú sĩ
Nó từng tới núi Phú sĩ một lần hồi còn nhỏ ...
Và đó là lần đầu tiên ... nó gặp "người đó"
Xinh đẹp nhưng tĩnh lặng ... tinh khiết như giọt sương rơi nhẹ trên một cái lá cây ...phải nói rằng nó chỉ có thể miêu tả "người đó" như thế ... Cô gái ấy ... với nước da trắng ngần và một giọng hát trong trẻo như tiếng sáo... hoàn toàn trong trắng, không có tới một vết nhơ ...
Điều duy nhất mà nó tiếc ... nó đã làm cái váy trắng xinh đẹp mà cô ấy mặc bị bẩn ... bị nhuốm máu của chính cô ấy
Trời đã gần sáng, vậy là bốn người đã đi được nửa ngày đường bằng xe ngựa
- Này, bao giờ thì tới nơi vậy ? - nó hét lên hỏi g6n - Sắp tới nơi rồi - hắn nói to đáp lại - Mà chúng ta đi đâu vậy ? - Một căn nhà gỗ nhỏ nằm sâu trong khu rừng
Nó ngồi lại ngay ngắn trong xe và lục lọi trong túi đồ ăn nhẹ. Xục xạo mãi mới thấy một gói ngô rang ( có lẽ do Vearn làm ) được bảo quản khá kĩ lưỡng. Nhưng một thứ làm nó băn khoăn là hai bọc nấm tươi ở ngay cạnh Ò.Ò
.................
Cuối cũng cũng tới, đó là một nơi chan hòa ánh nắng cùng một vườn ... nấm ??? O.o ???
Căn nhà gỗ ấy được bao quanh bởi một đống nấm . Trong lúc còn đang shock thì nó thấy bóng một ai đó đi ra, cầm theo một chiếc giỏ ...
Đó là ... ngan ???
Chương 3 : Ngôi nhà nấm
Spoiler:
- Ê, Mari, thế là quá xa rồi đấy - Chờ chút, ở đằng này có nhiều nấm quá trời nè
Meri vội chạy theo em gái. Cô thoạt nghĩ, có khi họ sẽ lạc ở trong rừng trước khi ....
Xoạt
Chiếc giỏ yêu thích của Mari rơi xuống đất, trước mặt cô bé là ngôi nhà gỗ bé bé xinh xinh ... xung quanh thì đầy nấm
- Chị ... chị ơi, em ... chúng ta đi quá xa rồi - cô bé khóc nấc - Lại... lại đây, Mari, chỉ cần em không nói gì với họ hết, sẽ không có gì xảy ra đâu, phải... không ? - V... vâng - rơm rớm - đây là bí mật - Cùng rời khỏi đây nhanh nào
... Họ rảo bước quay về ... nhưng rồi nhận ra người dân làng đã tập trung lại tại bìa rừng từ bao giờ
- Khô ... không thể nào
Trước mặt họ là xác của gia đình mình ... còn những người trong làng thì đeo những cái mặt nạ kì quái
- Các cô sẽ mang bệnh tật về đây - Người chống gậy đeo chiếc mặt nạ lớn nhất dõng dạc nói - chết đi !!!
Khôngggggggggggggggggggggggg
Tiếng kêu ai oán vọng lên, rồi lọt thỏm trong vùng đen tối nhất của khu rừng ...
...............................................
- Chiếc giỏ kia đẹp đấy, đồ mới hả - g6n chỉ vào chiếc giở để trên giá, hỏi - Ah, hình như hôm trước có ai đó để quên ở trước cửa nhà tôi nên đành để đấy, chờ người đó quay lại lấy - Tất cả đều là cô tự đan àh ? - nó hỏi khi nhìn thấy đồ đạc trong nhà hầu hết đều là đồ đan bằng tre - Ừm - cười một cái thật nhẹ, ngan tung tăng đi lấy bộ ấm chén ra
Cô ta đúng là khéo tay thật ...
- Mà, đó là người mới àh ? - ngan khẽ liếc về phía nó - Không, là con mồi mới của tớ - Vậy ... cậu có ý định quay trở về không ? - mit hỏi - Àh ... chưa cho tới khi tớ có thế giải quyết mọi chuyện ở đây ... *cười nhẹ* . Yên tâm đi, tớ chắc chắn sẽ về mà :") - Lại vướng vào rắc rối à ? Kể xem nào, để xem tớ có thể giúp được gì ^^ - Oa OwO mit hôm nay đáng yêu ghê *nắm tay* ... cơ mà ... Myst đâu rồi ?
Để ý thì nãy giờ vẫn chẳng thấy cô ta đâu cả. Dù sao thì, cô ta bí ẩn đến nỗi nó chẳng muốn biết nữa, dù cô ta đang che giấu cái gì thì thứ đó cũng không được tốt đẹp ...
- Hình như cô ấy quay lại lâu đài ... lúc nãy thấy bứt rứt lắm mà - mit nói - dù sao thì Vearn cũng không thích ngôi làng đó cho lắm
G6n lắc đầu, quay mặt về hướng vườn nấm :
- Ngôi làng đó chả khi nào là tốt lành cả - Phải, rắc rối của ngan là ở đó đấy, chả là ...
Ngày ấy, khi tớ mới tìm thấy khu rừng đen tối này, vì thấy có rất nhiều nấm, nên quyết định tới đây sống chờ tới khi mit tỉnh lại. Nhưng nấm thì ... cũng chỉ là làm tớ đỡ đói ... mỗi khi ngửi thấy mùi máu là tớ lại thèm thịt người
Một lần, có một cô bé tới nơi này...
..............................
Vén lùm cây rậm rạp, một cô nhóc với gương mặt "nghìn cân treo sợi tóc" chợt nhìn thấy ngôi nhà nhỏ xinh với một vườn nấm đẹp đẽ giữa rừng tối. Khuôn mặt cô mừng tưởng như sắp khóc đến nơi
- Có người sống ở đâyyyyyyyyyyyyyyyyyyyyyyyyyyyyyy
Cô bé sung sướng nhảy cẫng lên, mừng húm. Cô đã tưởng bị bỏ lại trong rừng là hết đời rồi. Ôi ôi, bị bỏ đói tới mấy ngày lận, thèm mì khô quá đi >< . Và cô nhóc ngã phịch xuống đất, thiếp đi
...
- Em tỉnh chưa ? Ơ v Ơ - Mắt chị đẹp ghê - ?.? - Em thích mắt chị, nó to và tròn, lại xanh nữa ^^ ... *ọt ọt ọt*
Tiếng kêu phát ra từ bụng cô bé đến làm tớ phát cười
...
- Thế ... em tới từ ngôi làng ven rừng ư ? - Vâng *nhồm nhoàm*, cái ngôi làng trước đây bị tấn công bởi ... zombe ... không phải, zomby .... không không - Là zombie *khúc khích* - *đỏ mặt* Ài ai, sao chị cười em >< - Chị đâu có cười ...*bụm* . Ăn xong rồi chị sẽ đưa em về nhà - *lắc lắc đầu* Không, không về nhà đâu >< . Họ nói rằng họ muốn em đi, và trở về hay không thì chả quan tâm ... không về nhà đâu >< - Thôi nào, chị không biết vì sao cha mẹ em nói thế nhưng chắc là họ chỉ hơi giận thôi - Không, họ không phải cha mẹ em - Vậy "họ" là ai ? - Em không biết, nhưng từ trước tới giờ họ chỉ vứt em ở một cái nhà kho nhỏ, rồi cho em ăn uống ở đó ... mà ở đó tối lắm ... Ò.Ó
Vậy là tớ nuôi nó ... Mà nó luôn làm phiền tớ với những câu hỏi nhé Ò ^ Ó
- Chị này - ? - Sao chị băng bó đầy người vậy ? - Àh... thì che những thứ xấu xí trên người chị thôi - Vậy hả, vậy mà em tưởng chị bị thương chứ
...
- Ồ! phải rồi. Chị nói tên chị là ptngan1311 đúng không ? - Ừm - Thế tên em là gì ? - Vậy ... không ai đặt tên cho em àh ? - *lắc đầu* không - Thế ... lamdieulamchuyen_9x được không ? - Được, được ạh XD - Gọi tắt là lam, lam nhé *ha ha*
...
- Chị này - ? - Chị đang làm gì thế ? OvO - Chị đang phơi quần áo - Em giúp được không :D - Được chứ, làm thế này này ...
Và những ngày tháng êm đềm cứ dần trôi, cho tới một ngày ...
- Chị ơi ... - Hả ? *Oáp* - Bây giờ đang là buổi đêm đúng không ? - Ừm, ngủ đi lam - Tại sao ... bên ngoài lại sáng thế ... ? - Hả ?
Tớ bước ra cửa, theo sau là lam ... Bên ngoài được thắp sáng bằng ánh đèn đuốc ... Họ có rất nhiều người đeo mặt nạ, họ còn mang theo vũ khí nữa
- Nhờ có dấu vết của mồi nhử, chúng ta đã lần tới được đây. Đây có lẽ chính là kẻ ta đã nhìn thấy ... quấn băng đầy người như vậy ... lại còn rơi cả cánh tay ... đích thị là zombie !!!
Hình như đó là người tớ vô tình chạm mặt trong rừng nửa năm trước, chỉ khác là anh ta đang đeo mặt nạ. Thế rồi người đeo chiếc mặt nạ lớn nhất nói :
- Mọi người, sau nửa năm chuẩn bị vũ khí và tinh thần, nay ta đã sẵn sàng cho cuộc săn zombie này rồi !!! Giết nó !!!
Tớ dẫn theo lam và chạy, chạy thật nhanh, ai ngờ họ lại có thể sử dụng lam làm mồi nhử chứ ... và rồi ... lam vấp ngã. Tồi tệ hơn, một mũi tên bắn thẳng vào chân con bé ...
Vậy là tớ cõng nó chạy ... vào sâu hơn. Khi dừng lại ... tớ chợt nhận ra mình bị cuốn hút bởi mùi máu, và rồi theo bản năng ...
- Ch ... chị ngan, chị bình tĩnh lại đi - * bò bò tới* gr... grr ... đói ..... ta đói - Aahhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhh
Khi tớ tỉnh lại, có rất nhiều máu, có lẽ đó là của những người thanh niên lúc nãy ... Hình như virus đã lây sang họ, và đưa họ tới nơi có mùi của con người, vì họ bị lây nhiễm nên đương nhiên sẽ không thể kiểm soát được bản thân. Và ... lam đã chết, nó chỉ còn có nửa thân trên ...
- Không biết làm thế nào, nhưng virus đã không lây sang con bé, có lẽ họ đã tiêm cho con bé một loại thuốc nào đó. Vì tớ chờ mãi mà lam không tỉnh lại, tớ đã làm một ngôi mộ và quay về nhà ... - Vậy, họ không quay lại nữa àh ? - Không, nhưng hình như bất kì ai lui tới gần đây hay đi ra từ khu rừng đều bị coi là mầm mống bệnh tất và bị giết. Tớ có thể nghe thấy tiếng thét của họ ... >< - Hô, tưởng gì chứ - mit nói - Giải thích và làm hòa là việc của tớ ! Ò v Ó
Chương 4 : Giả tạo
Spoiler:
- Cô mơ à !!! - già làng hất bàn tay của mit qua một bên - chúng tôi không bào giờ chấp nhận một thỏa thuân ngu ngốc như vậy - Đây là một thỏa thuận hoàn toàn vì quyền lợi của cả hai bên, chúng tôi muốn người dân làng rời khỏi đây ngay lập tức - Ta không chấp nhận !
G6n nâng cao gọng kính lên một chút, hắn ngang nhiên cầm tờ giấy trên tay nó ( nói đúng hơn là giật ) giơ ra trước mặt già làng :
- Nào ! Giờ hãy nói cho tôi biết, đây là cái gì ?
Nhìn thấy tờ giấy, bất chợt thanh niên trong làng khẽ sợ hãi. Sự hoảng sợ đó chỉ được thể hiện trong phút chốc, sau đó là khuôn mặt bi thương, hối lỗi
- C ... cái này là ... - ông cụ đọc xong, hai mắt ngân ngấn lệ - đây ... đây có phải sự thật ?
Tờ giấy ghi :
Cam kết
Từ nay, ngôi làng này sẽ trở thành vùng đất thí nghiệm cho quân đội hoàng gia, tất cả mọi thứ từ nhà cửa, con người tới thú vật đều do nữ Tướng Quân thanhloan đảm nhận và chủ trì. Đổi lại, tất cả những người dân đã chết trong làng phải được tái sinh.
Kí tên/dấu tay (Đã có dấu tay)
...
- Thì ra là vậy, không phải là vì cô gái kia mà những người đã chết trong làng trở thành zombie ... - Phải, về việc sau này thì chỉ là tai nạn, ông không cần phải lo đâu - Cám ơn mọi người rất nhiều, nhờ mọi người mà tôi mới biết những người thanh niên trong làng này đang nghĩ gì - Ha ha - Từ lâu rồi, họ đã không thể chịu được cảnh từng người một trong gia đình mình chết dần chết mòn với căn bệnh đó... - Nếu muốn cảm ơn, ông nên cảm ơn người khác kìa - mit quay ra đằng sau, cười với một cô gái tóc đỏ
.............. Quay lại 48 tiếng trước ..............................
- Vậy cô định làm gì, mit ? - g6n nhồm nhoàm miếng bánh mì cho bữa tối - Hmm ... cái này phải hỏi tới Akita, ngươi có biết Akita ở đâu không ? - A à, hắn ta dạo này bận lắm. Có lẽ cô nên hỏi tôi ? - Chờ chút, tôi phải ăn tối
Mit kéo nó vào một phòng ngủ của tụi con gái. Nó ái ngại ... mit định làm gì nó chứ ???
- Rồi. Giờ, cậu cởi áo ra đi - H.. hả ? - Thì tôi phải ăn máu của cậu chứ - a .. à - phiu - mà tại sao lại phải kéo tôi vào đây ? - T ... tại vì - mặt cô nàng đỏ ửng lên - tôi ngượng lắm. Mà thôi, đưa cái cổ cậu đây
Nó gượng ép đưa lưng ra cho mit ... cắn cổ. Cô nàng cũng trườn tới, cắn nhẹ và ... Nó thấy mình như đang bị muỗi chích, mỗi tội với số lượng máu lớn hơn
Xong ... nó và mit quay lại, lúc ấy có thêm một ai đó nữa ... một cô gái xinh đẹp với mái tóc đỏ. Nhưng nhìn thật đáng sợ =v="
- Chào loan, sao ngươi lại tới đây ? - mặt ngan hầm hầm - Ha, rảnh thì ghé qua chơi. Nghe phảng phất đâu đây là nữ chúa quỷ đã tới - loan liếc g6n
*Soạt* ngan kề sát phi tiêu của cô lên gần cổ của hai người đứng gần cửa
- Biết ngay mà, hai người tới đây thì chẳng có gì tốt đẹp cả
G6n vẫn ngạo mạn, ăn tiếp bánh mì và chẳng thèm để ý đến cái phi tiêu kia. Sau khi nuốt ực cái rõ to, hắn nói :
- Ôi trời, tôi chỉ là người buôn bán thông tin. Không như Akita, cái giá của ta là "cái gay cấn của sự việc"
G6n cười như điên dại, hắn luôn miệng nói :
- Càng có nhiều mâu thuẫn, càng có nhiều sát sinh, càng hay. Và cô biết đấy, ta thích cái cách cô nhìn những thí nghiệm bỏ đi là "con người". Y như nữ chúa quỷ trước đây, chắc chắn rồi ngươi sẽ tự hủy hoại chính mình thôi
Nó hiểu, nó biết họ đang nói chuyện gì, nhưng nó không muốn họ biết rằng nó hiểu. Nó đi thẳng vào, hỏi :
- Có chuyện gì vậy ? - Chẳng có gì cả ="= - loan nói với cái giọng ỉu như bánh mì để nửa ngày - và cậu là ... ? - *****, hân hạnh được gặp - Ta là tướng quân thanhloan của hoàng gia, và ta tới để cho các người chìa khóa hóa giải rắc rối nho nhỏ này
Cô ta ... quá ghê gớm ="=. Giả vờ là con người cơ đấy ...
............................ Trở lại hiện tại .....................................
- Này, ngan - Hả ? - Cậu ổn chứ, chuyện của đứa trẻ đó... - Ha ha, tớ ổn. Nó dạy tớ cười mà, tại sao lại cười lên và tiến về phía trước chứ ? XD
Vearrn đi loanh quanh, ngắm nghía từng góc nhỏ của đốn đổ nát. Cô chợt nghe thấy có tiếng gọi nhỏ :
- Chị ngan ?
Chương 5 :
:
Clọc clọc clọc
- Này, ta hỏi thật nhé. Mi có thứ gì ăn được ngoài nấm không đấy - loan hỏi - Không !!! - ngan quay phắt sang một bên, tỏ ra hờn dỗi một cách trẻ con hết sức - Ta nói thật với mi, với cái thái độ đó thì mi chả trụ được một ngày trong quân đội hoàng gia đâu - Ồ, ta đã nói là sẽ tham gia cái quân dội quái quỉ nào đó của mi lúc nào chưa nhỉ - Chỗ đó vui hơn là ở trong rừng mà tự kỉ và trồng nấm nhé - Ít ra ở đó không có cái mặt của mi ! - Mặt ta còn đẹp chán hơn cả mi ấy, ghen tị hả - Không ! Ta chẳng thấy ghen tị gì với cái mặt già nhăn nheo của mi cả
HỨ !
- ... Hmm chúng ta đổi chỗ nhé - nó rụt rè hỏi, sự thật là từ nãy tới giờ nó ngồi lọt thỏm giữa hai cô nàng. Cuộc hôi thoại "nho nhỏ" vừa xong khiến nó chói tai gần chết - Loan, có bánh quy này - mit chìa cho loan túi bánh - Sao nhìn cô căng thẳng vậy O.O - À ... tại Vearn đi mãi mà chẳng thấy bóng dáng đâu - Ôi dào, ta liên lạc với cô ta rồi, rồi sẽ lại lù lù xuất hiện trước mặt chúng ta cho mà coi - loan duỗi chân, mở gói bánh mit đưa cho và ăn ngon lành - Ồ phải rồi, cô thì có biết lo cho ai bao giờ đâu cơ chứ - ngan nhún vai châm biếm - Tình cảm từ lâu vẫn là một thứ phiền phức và dở hơi, sống như này nhẹ đời - Ài ai, tùy cô thôi ... nhớ ai đó trước từng thất tình - Ừ thì ta thất tình đấy, có làm sao ? còn hơn loại les như mi - Ô hô ta chỉ bảo là ai đó thôi, đã nói là mi đâu nhỉ - Á à , vậy mi muốn đối mặt với ta hả - Ta chấp mi đấy !
... Trong khi họ vẫn còn đang hằm hè nhau thì có tiếng chân đáp trên nóc xe ngựa
Cảm thấy không an toàn, mọi người không ai bảo ai đều im bặt. Một lúc sau thì thấy đầu Vearn ló vào :
- Oy, định giết tôi đấy hả ?
Biết rõ là không có nguy hiểm gì, 3 đứa con gái mới thu lại vũ khí cùng khuôn mặt căng thẳng. Nó cất tiếng hỏi :
- Cô quay lại lâu đài làm gì thế ? - Lấy vài thứ đồ bỏ quên thôi - Vearn quăng vào xe một cục gì đó màu lam - Cái thứ này theo tôi suốt dọc đường đi, rõ phiền !!!
Nhìn kĩ lại thì đó là ... một đứa trẻ !?!?!?
- Lammmmmmmmmmmmmmmmmmm XD - ngan hét như điên lao tới ôm cái cục đó - Chị ngannnnnnnnnnnnnnnnnnnnnnnnn XD - cái cục nhỏ nhỏ đó cũng quàng tay ôm lại
- Vậy là, em đã trở thành một tử thần hả ? - Ưm ! - gật đầu
Mit phì cười :
- Không ngờ tên biến thái đó nhiều khi lại có ích đến vậy - cô khẽ đưa tay lên cằm - có khi ta nên rẽ vào thăm hắn trước khi đi ... - Này này, tôi không thích tới đó chút nào đâu nhé, tôi từ chối nhé - loan xua xua tay
Vearn vứt gói bánh quy cho loan, đồng thời lườm cô ta một cái bén ngọt :
- Loan này, nếu cô không có cùng tuyến đường với chúng tôi thì sao không xuống quách nó xe đi ? - Tôi đồng ý vô điều kiện với Vearn - ngan vắt chân, vỗ vỗ xoa xoa đầu lam ngồi bên cạnh
Loan liếc ra phía ngoài nơi rừng tối âm u, có cảm giác như ở lại đây vẫn là tốt nhất. Xem ra lúc này đành phải nhường họ vậy ... Với lại, bây giờ đang ở trước mặt ...
- Tôi nói đùa ấy mà, đừng để ý làm gì
Họ im lặng, chỉ có tiếng xe ngựa là vang lên đều đều. Mit khẽ nhìn xuống ***** đã ngủ từ bao giờ, nhẹ nhàng thì thầm vào tai cậu ta :
- Sắp đến rồi, ngày mà anh thức tỉnh - chụt
Còn tiếp ...
P/s : các quan hệ và sự việc, xích mích sau này đều hem liên quan gì đến các nhân vật lích sử thật trong này đâu nhóa
Cái này Vearn vẽ choa ...
Spoiler:
Được sửa bởi lamdieulamchuyen_9x ngày 20/06/13, 08:10 pm; sửa lần 20.
Tiêu đề: Re: truyện cổ tích được lưu truyền lâu dài về một lâu đài đầy quỷ XD
thanhloan đã viết:
lam...sao lụt nghề vẽ giờ lụt luôn cả văn nữa ah? đợi mãi sao không tháy phần tiếp theo đâu vậy kìa?
Ờ thì... Lam chuyển vụ này qua cho Vearn rầu mà Cơ mà dạo này chị lam chiếm cái máy tếnh rầu, ngồi gõ trên tab thì lam ngại lớm Mà cái của Vearn hay hơn rứa Túm nại là chuồn đơi
Tiêu đề: Re: truyện cổ tích được lưu truyền lâu dài về một lâu đài đầy quỷ XD
Nhưng...chỉ là đoạn quảng cáo, hok có vai gì trong truyện huhu ak ak hay là nhân vật quan trong sẽ xuất hiện sau kaka ngồi ăn khoai lang nưởng, đợi thui
Tiêu đề: Re: truyện cổ tích được lưu truyền lâu dài về một lâu đài đầy quỷ XD
thủy Hử là Sử thi anh hùng của Tàu nói về 1 bang hội tự phát, nhưng mạnh mẽ và đoàn kết,mỗi người 1 sở trường rất khác nhau, nhưng đề cao tình nghĩa anh chị em với nhau hơn những thứ khác =)
đôi khi lâu đài quỉ cũng có lúc giống thế=)
à thêm tí : bang hội trong hủy hử là 1 trại hội trên núi xa xôi hẻo lánh lạnh lẽo=))
Được sửa bởi Myst Vearn ngày 27/01/13, 10:51 pm; sửa lần 1.
Tiêu đề: Re: truyện cổ tích được lưu truyền lâu dài về một lâu đài đầy quỷ XD
Myst Vearn đã viết:
thủy Hử là Sử thi anh hùng của Tàu nói về 1 bang hội tự phát, nhưng mạnh mẽ và đoàn kết,mỗi người 1 sở trường rất khác nhau, nhưng đề cao tình nghĩa anh chị em với nhau hơn những thứ khác =)
* Viết tiếng Việt có dấu, là tôn trọng người đọc. * Chia sẻ bài sưu tầm có ghi rõ nguồn, là tôn trọng người viết. * Thực hiện những điều trên, là tôn trọng chính mình.